top of page
Writer's picturechiaselund

Mua nhà ở Thụy Điển: Mái ấm đầu tiên

Ở phần trước, Kat đã chia sẻ với các bạn những kiến thức vô cùng cơ bản về mua nhà ở Thụy Điển. Kat biết, với các bạn đọc quen thuộc của Travelling Kat, các bạn sẽ thấy rất nhàm chán và khô khan. Thế nhưng, Kat vẫn muốn mở đầu chuỗi bài viết này bằng những thông tin hữu ích trước. Còn giờ, nếu bạn quan tâm đến Kat và góc nhìn rất cá nhân của Kat về việc mua nhà ở Thụy Điển, bài viết này dành cho bạn.

Mái ấm đầu tiên

Vì sao Kat tìm đến quyết định mua nhà ở Thụy Điển?

Như Kat đã chia sẻ thật là phần trước, khi quyết định mua nhà, Kat thực sự 3-không: không PR, không quyết định gắn bó lâu dài và không tiếng Thụy Điển. Vậy vì sao Kat liều lĩnh như vậy?


Đã 5 năm trôi qua Kat mới đủ can đảm công khai câu chuyện này. Thực ra, câu chuyện này không làm Kat xấu hổ, mà thực ra là buồn. Rất ít người biết câu chuyện này của Kat, một số bạn đồn đoán, một số bạn khá bất ngờ vì vô tình được biết. Mình còn nhớ những lần đầu tiên mình kể chuyện đi tìm mua nhà, mình đôi khi vẫn khóc.


Phản bội

Chuyện là năm ấy mình bị bạn trai ngày ấy phản bội. Đúng là từ PHẢN BỘI theo đúng nghĩa đen. Thú thật là mình rất sốc và khá lúng túng với tình huống đó vì mình sinh ra trong gia đình lớn, nhỏ chưa ai phản bội ai. Mình đọc, xem phim, nghe về Tuesday nhiều chứ chưa từng chứng kiến và chưa từng nghĩ nó sẽ xảy ra với mình. Quá nhiều thứ mình cần giải quyết: cảm giác sốc, đau, thất vọng, lẻ loi, căm giận (tất cả đều rất mới với mình) và quan trọng nhất là: MỘT CHỖ Ở MỚI.


Từ khi quyết định chia tay, mình vẫn sống chung trong căn hộ với anh ấy nhưng riêng phòng cho đến khi mình tìm được chỗ ở mới. Mỗi chiều khi đi làm về, đón mình là căn hộ – trước đây ấm cúng nhiều niềm vui, giờ trống trơn, tối om. Cánh cửa phòng ngủ kia đóng im ỉm báo hiệu với mình rằng chủ nhân của nó chưa về và anh ta chắc chắn đang ăn bữa tối trong một căn hộ khác. Mỗi đêm, mình nghe tiếng mở đóng cửa mới yên tâm ngủ được. Cứ thế, mỗi ngày qua là một ngày nặng nề và tệ hại với mình. Nên dù chỉ có khoảng 3 tháng nhưng mình cảm giác thời gian đó dài như thế kỷ. Đó là khoảng thời gian hiếm hoi trong đời mình nhận thức được rõ ràng là: mình đang rất không hạnh phúc.


Thiên thần hộ mệnh

Mình tìm một căn hộ để thuê trong tuyệt vọng. Thực ra, mình cố gắng tìm một căn hộ tốt, vị trí trung tâm bởi mình sợ nếu mình sống xa bạn bè mình, xa trung tâm, mình sẽ rất cô đơn. Mình sợ hãi con đường hun hút đi làm về. Và nếu có chuyện gì xảy ra, mình không thể tự tìm cách đến bệnh viện. Thế nên, mình mãi chưa tìm được một căn hộ an toàn, trung tâm và vừa túi tiền.

Mình luôn tin, khi mình khổ sở nhất, ông trời luôn gửi tới cho mình một thiên thần hộ mệnh. Họ thường không mặc váy trắng và bay trên trời đâu. Họ thường rất bình dị, đôi khi nặng 90 kg. Họ không cho mình những gì mình muốn nhưng họ sẽ – bằng cách nào đó – dẫn lối mình đi theo hướng đúng.


Thiên thần hộ mệnh đầu tiên lần này mình gặp tên là Erik Larsson. Mình muốn ghi lại đầy đủ tên anh ấy để nhớ. Erik là đồng nghiệp của mình, là một cựu binh đã từng làm bác sỹ quân y trong đội quân gìn giữ hòa bình của Thụy Điển. Erik không hiểu sao luôn tạo cho mình ấn tượng vững vàng, yên tâm. Thi thoảng có gì buồn, mình hay kể với Erik. Nhưng như một người đàn ông Thụy Điển điển hình, Erik rất ít nói. “Sorry to hear!” là câu quen thuộc của Erik mỗi lần mình kể lể chuyện của mình.


Thế nhưng lần này, khi mình kể chuyện chia tay và tìm nhà thuê, Erik đã không nói “Sorry to hear!”. Thay vào đó, anh ý nói: “Này, sao mày không mua nhà nhỉ?”. Thực sự, lúc đó mình đã nghĩ Erik nhạo báng mình. Kiểu như: “Asian princess” ý. “Nhà mày giàu thì mua cả cái cung điện Drottningholm mà ở cho sướng” ý. Kiểu thế, nên trong lòng mình có tí dỗi.


Nhưng hóa ra Erik không đùa. Erik kéo mình gần chỗ máy tính, mở trang hemnet chỉ cho mình. Rồi trong giờ fika, Erik lại tiếp tục giải thích qua cho mình về cách thức vay tiền, đấu giá… Có một cái mình rất thích ở Erik là anh ý có khả năng giải thích các vấn đề phức tạp từ chiến lược quân sự phòng thủ của Thụy Điển, IoT đến tài chính… một cách rất đơn giản cho một đứa mù tịt như mình. Sau hôm ấy, mình chính thức đổi hướng: tìm nhà và tìm hiểu về mua nhà ở Thụy Điển.


Chiếc áo mưa Helly Hansen

Đó là tháng 9, thời tiết Thụy Điển đi vào những ngày cuối Hạ: mưa nhiều hơn và trời tối sớm hơn.

Giờ mình cũng không còn có ôtô của bạn trai đưa đi chỗ này chỗ khác nữa. Mình đi xe đạp. Mình đạp xe đi làm buổi sáng, chiều đi làm về và cuối tuần thì mình đạp xe đi xem nhà. Cứ thế, ngày này qua ngày khác. Mình chợt nhận ra, trong những ngày ấy, hai ba tiếng buổi chiều đi xem nhà chính là những phút giây hạnh phúc nhất của mình. Mình trốn ra khỏi hiện tại, bước vào căn hộ của người khác, cuộc sống của người khác để ngắm nhìn, chiêm ngưỡng, tưởng tượng…


Nhưng trời nắng thì cũng có ngày trời mưa, những hôm tâm trạng khá lên một chút thì cũng có những hôm tâm trạng lại èo uột như cái bánh mì phải nước. Kiểu như hôm vô tình gặp hai người kia trên phố hay nghe ai nhắc đến bọn họ. Thành phố mình ở bé lắm, ai cũng biết ai để nói. Rồi đợt đấy mình còn trượt bằng lái xe mấy lần dù mình cố, cố trong tuyệt vọng luôn. Có những hôm đạp xe dưới mưa, mình thấy nước mắt mình hòa với nước mưa. Thế cũng tiện, người đi đường chả ai nhìn mình.



Rồi sau một ngày mưa như thế, mình quyết định mua chiếc áo mưa tốt nhất mình tìm thấy trên thị trường: một chiếc áo Helly Hansen. Trong đầu mình khi đặt chiếc áo đó thực sự là: “Không, người ta đã đối xử tệ với mình rồi, Ngân ạ. Mình phải đối tốt với chính mình một chút.”

Mái ấm đầu tiên

Sau 5 năm, chiếc áo đó vẫn theo mình. Mình vẫn mặc nó gần như hằng ngày trong những ngày cuối Hạ. Mình vẫn nhớ như in cách chiếc áo ôm lấy mình, ủ ấm cho mình, bảo vệ mình và tiếp sức cho mình yên tâm đạp xe đi đến những căn hộ của người khác để ngắm nhìn. Mình đã mua nhiều món đồ đắt hơn chiếc áo mưa đó nhưng chắc chắn, đến lúc này, chiếc áo đó vẫn là món đồ quý giá nhất mình đã từng mua cho mình.


DUYÊN

Sau rất nhiều những lần visning, một ngày, mình được giới thiệu hai căn gần như giống nhau hoàn toàn: cùng diện tích, cùng phố, cùng giá. Mình đều thích cả hai căn.

Căn thứ nhất đã lên hemnet được vài ngày và hôm đó là ngày visning chính thức. Sau khi xem xong căn này, mình nán lại nói chuyện với người môi giới, đề đạt nguyện vọng và tiêu chí tìm kiếm của mình. Anh chàng nghe xong, nói ngay: “Nếu mày có thời gian, đợi tao cho khách visning xong căn này. Tao sẽ đưa mày đi xem một căn nữa ngay trên phố này. Khách mới trao chìa khóa cho tao để đến trang trí và chụp ảnh. Căn này nếu mày mua luôn, có thể tiết kiệm hơn chút vì họ không tốn tiền chụp ảnh, đưa lên hemnet…” Đó chính là cách mình biết đến căn hộ thứ hai.


Khi đó, Thụy Điển bước sang những ngày tháng 10. Trời tối sớm. Những buổi visning như thế thường diễn ra vào chiều tối. Đây là thời điểm không thuận lợi với người bán nhà vì người xem nhà khó thấy được căn hộ có nhiều ánh sáng hay không. Thêm nữa, ở Thụy Điển, mọi căn hộ đều đẹp hơn dưới ánh sáng mặt trời.


Căn hộ thứ hai tuy lúc đó không sáng nhưng mình thấy khung cửa sổ lớn và cửa sổ bếp hướng Đông và khung cửa vừa hướng Tây làm mình có niềm tin là căn hộ sẽ có ánh sáng cả ngày. Sau này, mình thấy mình đã đúng. Căn hộ thực sự rất sáng và dưới ánh nắng, căn hộ đẹp hơn khi mình đi visning rất nhiều.


Khi bước vào căn hộ thứ hai, dù chưa thấy đồ đạc gì, dù trời đã nhá nhem tối, mình lại thấy cảm giác ấm cúng lạ. Mình thấy rất an toàn vì trong nhà, nếu bạn đứng ở phòng khách, bạn có thể dễ dàng quan sát được bếp, phòng ngủ, hành lang. Nghĩa là không có điểm khuất tầm mắt nào với mình. Với một đứa nhát gan, sợ ở một mình như mình, đây là một điểm cộng.

Sau nhiều lần đi xem nhà, mình đúc rút ra được kinh nghiệm là mình đừng nên quá choáng váng với những căn bếp hay nhà tắm VỪA mới được sửa xong, chủ nhân cũ chưa dùng gì. Bởi có thể, họ chỉ sửa để bán. Và vì thế, họ chọn vật liệu không quá đắt tiền để sửa.


Căn thứ hai này rất mới. Bếp và sàn vừa được sửa xong mà lại sửa bằng vật liệu rất chất lượng. Mình lấy thế làm lạ, hỏi anh chàng môi giới. Anh ý mới bảo chủ nhân căn hộ này mua căn hộ này, sửa xong thì hai người chia tay. Họ phải bán gấp để trả nợ ngân hàng và tìm mua hai căn hộ riêng.

Chính những điều này làm mình đúc kết lại một điều tâm đắc: mua nhà là một việc cần có chữ DUYÊN. Khi bạn có chữ DUYÊN với căn hộ đó, bạn sẽ là người đầu tiên cảm nhận được chữ DUYÊN đó. Hãy chuẩn bị sẵn những tiêu chí MUST – WANT – EXTRA để chấm điểm những căn hộ khi đi visning. Nhưng cùng lúc, hãy lắng nghe trái tim và cảm nhận của mình.


Khởi đầu mới

Như đã nói ở trên, mình thích cả hai căn hộ. Mình nói chuyện với người môi giới và hỏi nếu những người chủ nhân của hai căn này muốn bán luôn mà không qua đấu giá. Gía cao nhất mình có thể trả là 1,7 triệu SEK.

Vì sao mình tự tin đưa ra con số này? Có hai lý do:

  • Erik khuyên mình nên vào trang Booli để check giá những căn như thế ở khu này. Giá khoảng 1,7 triệu SEK là giá của căn một phòng ngủ (2 r o k – giải thích ở bài trước).

  • Đó là giới hạn mình có thể vay thời điểm đó

Tối đó, người môi giới gọi điện. Chủ nhân căn thứ nhất muốn đưa ra đấu giá; còn chủ nhân căn thứ 2 đồng ý thỏa thuận trực tiếp. Thế nhưng, cô ấy muốn 1,75 triệu SEK. 50 ngàn SEK (tương đương 5500 EUR lúc đó) thực ra không quá lớn khi bạn mua nhà. Tuy nhiên, vì ngân hàng chỉ cho mình mua nhà 1,7 triệu nên mình phải có sự đồng ý của ngân hàng trước khi mình chốt deal.


Bạn tin không, đó là một trong những đêm dài nhất cuộc đời mình. Mình chờ đợi quyết định của ngân hàng, lo lắng người bán sẽ đổi ý, choáng váng vì mọi chuyện diễn ra qua nhanh. Mình vẫn không thể tin được rằng ngày mai, rất có thể con nhóc mới học xong ra trường, vừa năm trước còn là đứa thất nghiệp, giờ đây chuẩn bị sở hữu một căn nhà ở Thụy Điển. Hồi hộp, lo lắng, choáng váng, sung sướng… tất cả cảm xúc cứ vây lấy mình.


Sáng hôm sau, mình nhận được sự chấp thuận của ngân hàng. Ngay trong ngày, mình đạp xe (vâng, lại đạp xe) đi ký hợp đồng mua nhà. Mình vẫn không được gặp chủ nhân của căn hộ đó vì họ ủy quyền cho người môi giới bán nhà. Mình ký xong, chuyển cho họ ký sau. Thế nhưng, người môi giới có nhắn với mình lời của bạn chủ nhà chưa từng có dịp chuyển vào: “Mong chủ nhân mới sẽ biến căn hộ đó thành tổ ấm…”


Và không quên kể, căn hộ thứ nhất sau khi ra đấu giá đã có giá cao hơn 1,7 triệu. Mình cảm thấy thực sự may mắn! Vậy là kết thúc của những chuyện tình (của mình, của bọn họ) lại là khởi đầu mới cho mình.



Ngày nhận chìa khóa, mình mời chị bạn thân đến xem. Hai chị em đứng giữa căn hộ trống không thờ phào một cái. Đây, chính đây là cách cơ học để bắt đầu một chương mới trong cuộc đời mình.

Căn hộ ở khu đẹp nhất thành phố: cách trung tâm 5 phút đi bộ, 3 phút đạp xe, cạnh công viên xanh, gần công ty, rất gần bệnh viện và đặc biệt là, rất gần với nhà bạn bè mình. Chính trong căn hộ này, mình đã có những buổi trà chiều hạnh phúc với những cô bạn thân. Đây chính là nơi mình khẳng khái từ chối lời cầu xin trở lại của anh bạn trai cũ. Đây chính là nơi mình chào đón anh bạn trai mới, sau này chính là chồng mình. Những lần sửa nhà, chuyển nhà mình luôn có những người bạn ở bên. Mỗi lần về Örebro, đi qua căn hộ này, trong mình luôn trào lên niềm xúc động khó tả.


Với mình, căn hộ này là cách mình đứng lên, đầu tư cho chính mình một cách độc lập giữa tình thương của bố mẹ, bạn bè và cuộc sống.


Những điều bạn cần nhớ sau bài viết rất dài này

Mái ấm đầu tiên

Yêu thương,


05/2020

Tác giả: Travelling Kat tại trang www.travellingkat.com

760 views

1 Comment


Guest
Nov 10, 2023

Cảm ơn và chúc Kat những điều thật tốt đẹp!

Like
bottom of page