top of page

Ngày tôi xa quê

Nắm chặt trong tay là chiếc va-li cũ, đầy đủ những hành trang cần thiết, chuẩn bị cho hành trình đến một vùng đất xa xôi - "Miền đất hứa" nơi tôi hy vọng sẽ thực hiện được không chỉ ước mơ của chính mình mà còn của gia đình. Bố mẹ nhắn nhủ cho tôi những lời khuyên yêu thương, "Khi đến nơi nhớ liên lạc về cho bố mẹ!", "Một mình ở nơi đất khách, phải biết sống khôn khéo," và "Gặp khó khăn quá cũng phải cố, nhưng khi cố không được thì hãy quay về bên bố mẹ...". Những lời ấy giờ đây là "hành trang" giúp tôi vững tin và đối mặt với cuộc sống hiện tại...


"Mẹ ơi con mới xong việc, đã lâu con chưa gọi về

Nhà ta thế nào, cha có đỡ đau ốm hơn không?

Mùa đông đã sang rồi, mẹ nhóm than ấm cha ngồi

Để vơi gió rét bên trời"

Lời bài hát Nước Ngoài của Phan Mạnh Quỳnh.

Những dòng tin nhắn phương xa

Những dòng tin nhắn phương xa

Ngày hôm ấy, bữa cơm gia đình còn vội vã, dòng xe đã hối hả thúc giục tôi lên đường cho kịp lộ trình. Buồn nào tả xiết, dòng xe cứ lăn, lăn, lăn bánh đi... Ngồi trên xe, nhìn cái vẫy tay đầy luyến tiếc của đáng sinh thành tiễn con đi xa xứ, chắc cảm giác lúc này bố mẹ buồn lắm, cái ôm chia tay lúc vội còn vương vấn vài giọt nước mắt chia ly. Nhìn đứa em thơ dõi trông theo người chị xa xứ, dường như chúng phải tạm xa một điều rất quý báu, chúng khóc ré lên mà nghe não lòng và sà vào người bố mẹ để được vỗ ve, an ủi. Nhìn quang cảnh làng quê nghèo lần cuối, nghèo nàn nhưng mà chan chứa chất tình, sau này chắc "xa lạ" lắm đây. "Quê nghèo à, chờ tao trở về nhé!"


Tôi đi với tâm trạng vừa buồn vừa vui. Buồn vì tôi phải một mình trơ trọi nên xứ người, vui vì tôi có thể thay đổi cuộc sống của một gia đình chứ quanh năm cơ cực bố mẹ vẫn nghèo mãi trên vai nhiều gánh nặng, đứa em chắc hẳn đã quen với cái nghèo rồi…


"Ngày chưa biết quê ta nghèo, chỉ mơ bước đi muôn nẻo

Thả đôi cánh bay xa hoài, oh oh, nước ngoài

Giờ con đã ở nơi này, cuộc sống khác xa quá vậy

Chỉ mong bớt lo tương lai"

Nước Ngoài của Phan Mạnh Quỳnh.

Những chuyến bay xa

Những chuyến bay xa

Có lẽ lưu luyến biết mấy, buồn bao nhiêu cũng phải đành rời xa nơi này. Những bữa cơm nghèo đạm bạc vây quần bên nhau giờ đây cũng là món quà quá đỗi "xa xỉ" đối với những người xa xứ như tôi. Vài con khô, vài đọt rau vườn làm nên bữa cơm còn đâu, nồi cơm với cá kho quẹt cũng "đắt đỏ" lắm cơ… Cả bầu trời đầy tiếc nhớ!


Cảm giác thật khó tả! Đã bao lâu rồi bạn không nghe tiếng gọi thân thương của gia đình? Ất hẳn đây là nỗi "thèm khát" chỉ ai đi xa thấy đất khách mới thấu hiểu hết nỗi buồn của những kẻ xa quê...


"Mẹ nghe không tiếng ồn ào, anh em họ gửi lời chào

Mẹ chớ nghĩ ngợi bên này chúng con mến thương nhau

Một mai nắng xanh trời, rời nơi nương náu một thời

Về trong đôi mắt rạng ngời"


02/2024 - Không tên

Cám ơn bạn đã theo dõi! Bạn có những câu chuyện về cuộc sống xa quê, xin chia sẻ cùng với ChiaseLund nhé, tại trang page Chia Sẻ Thụy Điển 


132 views

Comments


bottom of page