Đúng 1 năm tròn từ khi bỏ nghề cầm chảo. Dạ cuộc sống mà, ai không có góc khuất, em cũng zị thôi, post cái thuận duyên được đi đây đó thì em cũng nên chia sẻ chút nghịch cảnh phía sau những tấm ảnh du lịch kia.
Một thời phụ bếp, ảnh từ tác giả
Thuyền to thì sóng lớn thôi anh chị. Nên coi lại cái clip làm phụ bếp thì tính ra em cũng có một thời gian cũng này nọ lắm chứ ( dạ này nọ là te tua đó anh chị nha), giờ nghĩ lại thiệt em không biết mình đã làm sao và làm như thế nào luôn, thật chắc là ăn may và nhờ ông bà độ trì đó anh chị ơi. Em còn nhớ hồi còn ngồi ở sân bay TSN năm 2018, em còn lưu cái hình có đề là ngày đặc biệt cho chuyến bay đặc biệt mà, đăng zị chứ cảm giác lúc đó thật sự là lẫn lộn đủ thứ cảm xúc và suy nghĩ, em vui lắm vì mình cũng dám làm điều mà mình mong ước lâu nay, bước ra vùng an toàn, đi tìm con đường của mình, đi để nhìn thế giới, em không làm thì chắc chắn về già em sẽ tiếc lắm, rồi lúc đó lại giá như…giá mà…
Nhưng thật sự anh chị hỏi em có sợ không thì sợ lắm anh chị ơi, sợ ko biết là rồi mình sẽ về đâu, có thích hợp không, lỡ mình chán ghét công việc rồi sao, lỡ người ta không tốt rồi sẽ thế nào, mình đang làm gì ở đây vậy, bỏ gia đình ở Vn để chơi một canh bạc quá lớn, một có hai mất, không ai biết được tương lai sẽ ra sao, lỡ phải ra về rồi đã không đủ tuổi và kinh nghiệm để bắt đầu lại ở hàng không như trước liệu có kịp… Bao nhiêu suy nghĩ nó cứ bủa vây em anh chị, nỗi sợ lấn ác cả niềm vui, bản thân em là người hay sợ, mà cứ khoái vượt, vùng ra khỏi vùng an toàn rồi ra đó lại sợ sói ăn thịt.
Thời gian đầu em bắt đầu công việc mới em sốc toàn tập, vì bản thân em chưa bao giờ có kinh nghiệm làm việc bếp, dao còn không biết gọt trái cây mà nay em phải cắt thịt, cắt rau củ rồi xào đồ ăn, hất chảo thì đồ ăn bay tứ tung, lâu lâu gặp đồ ăn nó ướt thêm chút dầu nó bắn phỏng cả tay, có hôm bắn vào cả mắt, còn dao thì cắt tay chảy máu là bình thường, một đời cầm bút nay cầm bàn chải chùi toilet thì nói thật đôi khi đứng mà tủi thân, mình biết mình chậm nên phải đến sớm làm trước 45 phút và về sau chót, ngày người ta nghỉ mình phải lặng lẻ đi làm cũng vì chữ chậm, zị mà cũng bị lời ra tiếng vào, thị phi đủ thứ hết nhưng cũng vì cái gọi là tương lai nên nuốt ngược nước mắt vào trong, thiết nghĩ cùng là người, chung một dòng máu nóng thì sao lại phân biệt và cư xử ngộ với nhau thế ta. Cứ nghĩ mọi thứ sẽ dần ổn nhưng thời gian đi làm chưa bao giờ ổn, đã rất nhiều lần có ý định bỏ cuộc vì chán tột cùng, nhưng “tiền trao cháo múc” rồi thì bỏ sao hả anh chị? Tô cháo gì mà không thấy cháo chỉ toàn chanh, ớt, xương cá, lưỡi câu thì phải ráng mà nuốt cho trôi, rồi thì nhờ có người thân động viên, cũng như phật trời chỉ lối nên rút cuộc thì em cũng qua anh chị, ghê chưa.
Tuy vậy, trong cái không ổn em nhận ra con người thật xấu xí, gai góc của mình. Một cái tát mạnh đau như thiếng của cuộc đời đã làm em tỉnh ra rất nhiều chuyện, em từ bỏ con người kiêu mạn, tham lam, sân hận để nhìn cuộc đời này khiêm tốn hơn và biết đủ. Hạnh phúc chỉ có 1, đó là bình an, ở trong môi trường nhà hàng em đã thấy người có tiền cũng khóc, sống ở một trong những nước hạnh phúc nhất thế giới mà lại khóc, lại không hoà được cái tinh chất của đất nước, nơi không coi trọng vật chất hơn tình người và nhân ái. Cái tâm an không an thì cũng chẳng thấy hạnh phúc, điều em được đã tự hỏi khi thấy họ luôn than thở và muộn phiền. Mình không mở lòng với người thì trước sau gì trời đất lấy lại thì cũng vậy thôi.
Nên thật sự nói gì nói, cám ơn nghịch cảnh đã cho em được thấy điều mà chắc còn ở VN e sẽ rất rất kiêu căng tự đắc. Hỏi em có thích nghịch cảnh không thì câu trả lời là không, nhưng sẽ sẵn sàng đối mặt với con mắt đa chiều và với cái tâm đỡ sợ hãi hơn, biết nghĩ hơn và thông cảm nhiều hơn. Sau việc đó em nhận ra, công việc nào cũng như nhau, chỉ là con người đã gán cho nó cái hào quang rồi phân biệt cao thấp. Công việc nào cũng đáng trân trọng cả. Giờ đây, khi em ăn ở đâu, em cũng đều cảm thấy biết ơn người đã làm ra món ăn này, đi toilet ở đâu, em cũng cố giữ vệ sinh chung, vì mình đã từng ở đó, từng trải và từng đau.
01.2024 - Hạc - Mời bạn theo dõi cập nhật tại trang page Chia Sẻ Thụy Điển
Comments